Từ Công Phụng và “Mùa xuân trên đỉnh bình yên”

Huỳnh Duy Lộc

0 262

Từ Công Phụng sinh năm 1942 tại thôn Văn Lâm, quận An Phước, tỉnh Ninh Thuận, vùng đất mà theo lời anh là “mảnh đất cằn cỗi đầy nắng và gió cát, mảnh đất đã để lại trong ký ức tôi đầy ắp một khung trời hanh nắng trên những cánh đồng mùa đông trơ những gốc rạ mà tuổi thơ tôi đã rong chơi với những cánh diều lộng gió, đầy ắp những bãi cát trắng ngần bên bờ biển xanh và khung trời trong vắt không gợn một áng mây.

Đây là miền đất đã chuyên chở một dòng tuổi thơ tôi cho đến lúc tôi rời khỏi mái trường trung học để phiêu lưu ở miền đất khác trong các trường đại học và từ đó đón nhận những rung động nồng nàn của tình yêu trong tuổi thanh xuân…”

Nhạc phẩm đầu tay của Từ Công Phụng là bản tình ca “Bây giờ tháng mấy” sáng tác vào năm 1961, được phổ biến rộng rãi và được nhiều người yêu thích sau lần phát trên làn sóng của Đài phát thanh Đà Lạt. Sau “Bây giờ tháng mấy”, anh viết thêm nhiều bản tình ca như “Mùa thu mây ngàn”, “Bài cho em”, “Lời cuối”, “Mùa xuân trên đỉnh bình yên”, “Mưa trên ngày tháng đó”, “Tuổi xa người”… và được coi như một tên tuổi mới của nền tân nhạc Việt Nam.

Từ Công Phụng có giải thích vì sao hầu hết những sáng tác của anh là những bản tình ca: “Tình ca là những lời phủ dụ ngọt ngào của tình yêu như giòng suối róc rách từ thiên thu dành cho những đôi tình nhân của bao miên man thế hệ, như một kẻ đồng lõa cho sự tồn tại của nhân loại. Xin cám ơn đấng Tạo hóa đã ban cho loài người có trái tim biết rung động, có tâm hồn biết thổn thức để tình yêu và cuộc đời còn được thăng hoa bằng những bài tình ca. Nếu chim muông chỉ có một thời để ca hát, cỏ cây chỉ có một thời để xinh tươi, và loài người chỉ có một thời để sống và một đời để chết thì xin hãy hát lên những bản nhạc tình để ngợi ca một thời để sống trước khi bước vào những nỗi khốn cùng buồn thảm của cái chết lẻ loi. Bởi vậy, tình ca là con đường tôi đã chọn và cưu mang một đời…”

Tuy nhiên nhiều bản tình ca của Từ Công Phụng là những tình khúc buồn nói về những cuộc tình không trọn vẹn như anh đã chia sẻ: “Trong những năm dài qua, tôi đã viết để ca ngợi tình yêu. Ca ngợi cái đẹp cũng có nghĩa là ca ngợi những kỷ niệm còn đọng lại trong tâm hồn chúng ta khi mà cuộc tình không được trọn vẹn. Ca ngợi hạnh phúc cũng là một điều để chúng ta làm vơi bớt đi những khổ đau mà chúng ta gặp phải. Ca ngợi cái đẹp của tình yêu không trọn vẹn, có nghĩa là mình đã nói lên được một cái gì đẹp trong khoảnh khắc thời gian mà mình gặp gỡ nhau, và khi mình xa nhau thì đó là những cái còn để lại trong ký ức của mình những hình ảnh đẹp…”

Những ngày đất nước còn chìm trong khói lửa chiến tranh, ca khúc “Mùa xuân trên đỉnh bình yên” do Từ Công Phụng sáng tác và tự trình bày thể hiện không khí bình yên trong thoáng chốc giữa cuộc chiến, đưa người nghe vào một mùa xuân thật bình yên trên non cao như sau này anh đã chia sẻ với nhà văn Nguyễn Phước Nguyên: “Chúng tôi lớn lên và sống trong hoàn cảnh của đất nước đã trải qua quá nhiều biến động vì chiến tranh. Không phải đợi đến lúc xế chiều chúng tôi mới nhận thức được những mất mát lớn lao của tuổi trẻ trong thời ấy, mà ngay từ lúc bấy giờ, chúng tôi đã nhìn thấy những mong manh, những ngơ ngác, những mất mát đớn đau theo dòng đời mà chúng tôi đã bị cuốn hút vào trong ấỵ. Từ đó, tôi mới có một niềm mơ ước thật nhỏ nhoi dành riêng cho những đôi tình nhân trong thời tao loạn thể hiện qua bản ‘Mùa xuân trên đỉnh bình yên’. Tôi mơ ước có một nơi chốn thật bình yên cho đôi tình nhân dung thân, không còn những muộn phiền vây quanh, ở đó họ sẽ tận hưởng một mùa xuân thật nồng ấm để tiếp nối dòng đời tự ngàn xưa. Và qua bài này tôi cũng có ý nhắn nhủ những đôi tình nhân hãy nâng niu hạnh phúc của tuổi trẻ vì cuộc đời không là bao mà hạnh phúc thật mong manh như một giọt nắng tan…”

Đỉnh bình yên “cho đôi tình nhân dung thân, không còn những muộn phiền vây quanh” chính là thành phố Đà Lạt của một thời tuổi trẻ của Từ Công Phụng, nơi mùa xuân còn mãi cho lứa đôi.

MÙA XUÂN TRÊN ĐỈNH BÌNH YÊN
Rồi mai, có một lần tôi đưa em,
Về trên đỉnh yên bình, hiền hòa
Một mùa xuân lên cao,
Hôn trên làn tóc xõa, theo mây trôi bềnh bồng.
Rồi mai, có một lần tôi đưa em,
Đưa em về miền nắng ấm.
Những con chim thôi ngủ sau mùa đông lạnh căm.
Hát lên gọi mùa xuân rạng rỡ,
Đem mặt trời tô mắt dại tuổi mơ
Trên đỉnh yên bình.
Một mùa xuân ôm kín khung trời,
của tuổi thơ thôi rã thôi rời
Xin đừng làm bão tuổi đôi mươi
Để vòng tay khắc khoải ôm xuôi
Từng niềm vui bay theo biển gió.
Hãy ôm trọn, ôm trọn tuổi xuân
Có một lần vui thôi em,
Đừng cho chết hương tình ngọt ngào
Đỉnh bình yên trên cao
Xin em giữ kín cho lâu dài,
Một mùa xuân đã thắm trong tôi.

HUỲNH DUY LỘC giới thiệu

Ca khúc “Mùa xuân trên đỉnh bình yên” với giọng ca Tử Công Phụng: https://youtu.be/ZidPcpsGQZo
Ca khúc “Mùa xuân trên đỉnh bình yên” với giọng ca Trương Tuấn: https://youtu.be/hP3hvArLaC4
Ca khúc “Mùa xuân trên đỉnh bình yên” với giọng ca Tuấn Ngọc: https://youtu.be/gORqj2uiJx0

Leave A Reply

Your email address will not be published.