Ba lần Putin bị sỉ nhục quân sự kể từ khi xâm lược Ukraine
Brian Whitmore
Lần sỉ nhục đầu tiên: Tháng 2- tháng 9 năm 2022
Đó là tuyên bố cuộc chiến 72 giờ nhưng đã bị Ukraine đánh tan tác. Nhưng chưa hết, việc quân đội Nga rút lui đáng xấu hổ khỏi khu vực thủ đô Ukraine vào tháng 3 năm 2022 nhanh chóng được tiếp nối bằng nhiều sự sỉ nhục quân sự hơn nữa đối với Điện Kremlin, bao gồm cả việc Ukraine đánh chìm soái hạm Moskva vào tháng 4 năm 2022 , và nếu bạn nghĩ rằng không gì tệ hơn việc Nga mất tàu chiến chủ lực trong một cuộc chiến trên bộ vào tay một quốc gia không có hải quân, thì bạn đã nhầm. Vào tháng 9 và tháng 10 năm 2022, Ukraine đã phát động các cuộc phản công chớp nhoáng để giải phóng các vùng lãnh thổ rộng lớn do Nga chiếm đóng ở khu vực Kharkiv và Kherson.
Lần sỉ nhục thứ hai: Tháng 6-8 năm 2023
Sự sỉ nhục lớn thứ hai của Putin không phải đến từ Ukraine, mà từ chính vòng tròn thân cận của ông. Cuộc nổi loạn vào tháng 6 năm 2023 của Yevgeniy Prigozhin và đội quân đánh thuê Wagner Group, đã phơi bày những vết nứt sâu sắc trong giới chóp bu chính trị Nga cũng như sự rỗng tuếch và mục nát của Lực lượng vũ trang Nga.
Thực tế là Prigozhin, một người bạn thân của Putin từ những năm 1990, khi phát động một cuộc nổi loạn chống lại Điện Kremlin đã minh chứng cho những nguy cơ của “chính sách đối ngoại đầu tư mạo hiểm” của Putin, vốn chuyển giao các nhiệm vụ quân sự và an ninh quan trọng cho các đối tác tư nhân. Những mạng lưới bảo trợ không chính thức này, trong đó Putin là quyền lực cuối cùng, chỉ hoạt động tốt khi nhà lãnh đạo Nga mạnh mẽ. Khi Putin yếu đuối, điều đó có thể dẫn đến các sự kiện như cuộc nổi loạn của Wagner Group.
Và thực tế là Prigozhin có thể kiểm soát thành phố Rostov-on-Don một cách hiệu quả – và được chào đón như một người anh hùng – khi ông ta đưa quân đánh thuê Wagner của mình tiến về phía bắc đến ngoại ô Voronezh, cách Moscow khoảng ba trăm dặm, đã làm tổn thương thêm hào quang toàn năng của Putin.
Tất nhiên, Prigozhin đã phải trả giá cho cuộc nổi loạn của mình. Ông đã tử nạn trong một vụ tai nạn máy bay cùng với chín người khác, bao gồm cả người đồng sáng lập Wagner Dmitry Utkin, vào ngày 23 tháng 8 năm 2023. Vụ tai nạn, nói một cách hiển nhiên, không phải là một tai nạn. Theo các nguồn tin trong các cơ quan tình báo phương Tây, đó là một vụ ám sát do trợ lý lâu năm của Putin là Nikolai Patrushev tổ chức .
Lần sỉ nhục thứ ba: Tháng 8 năm 2024
Cuộc tấn công vào tỉnh Kursk của Lực lượng vũ trang Ukraine—được hình thành, lên kế hoạch và thực hiện trong bí mật nghiêm ngặt—đã gây sốc và ngay lập tức thay đổi câu chuyện về cuộc chiến. Thay vì thông tin đều đặn của tin tức về những thành quả gia tăng của Nga ở Donbas, một tiêu đề trên tờ New York Times đã nói lên tất cả: “Sự lừa dối và một canh bạc: Quân đội Ukraine đã tấn công lãnh thổ Nga như thế nào?”
Từ việc quân đội Nga không được chuẩn bị và đầu hàng hàng loạt , đến việc sơ tán dân thường hỗn loạn , cho đến việc quân đội Ukraine liên tục tiến sâu hơn vào lãnh thổ Nga, chiến dịch Kursk đã phơi bày điểm yếu không chỉ của Lực lượng vũ trang Nga mà còn của chính nhà nước Nga.
Trong hơn hai thập kỷ cai trị của mình, hợp đồng xã hội của chế độ Putin với xã hội Nga đã dựa trên việc khôi phục lại sự vĩ đại đã mất và tái lập đế chế. Nhưng ngày nay, có vẻ như nó đã không đạt được trách nhiệm cơ bản nhất của một quốc gia: bảo vệ lãnh thổ và công dân của mình khỏi sự xâm lược của nước ngoài. Và thực tế là Putin được đồn đại là đã giao nhiệm vụ cho một trong những vệ sĩ cũ của mình, Aleksei Dyumin (người mà một số kênh Telegram của Nga gọi là “bộ trưởng quốc phòng ngầm” của Nga), chấm dứt cuộc tấn công xuyên biên giới của Ukraine, cho thấy rằng sự hoảng loạn đang lan tràn và Bộ trưởng Quốc phòng mới được bổ nhiệm Andrei Belousov có thể không đủ khả năng thực hiện nhiệm vụ.
Thiếu tướng đã nghỉ hưu của Quân đội Úc Mick Ryan lưu ý rằng do cuộc tấn công này, Ukraine có các lựa chọn: Họ có thể cố gắng giữ lại lãnh thổ đã chiếm được, họ có thể rút lui đến các vị trí phòng thủ hơn bên trong nước Nga, hoặc họ có thể rút lui về Ukraine sau khi làm bẽ mặt Điện Kremlin. Trong khi đó, Putin phải đối mặt với sự lựa chọn khó khăn là có nên di chuyển quân đội khỏi mặt trận ở miền đông Ukraine để giành lại lãnh thổ của Nga ở khu vực Kursk hay không.
Bất kể điều này diễn ra như thế nào về mặt quân sự, thiệt hại chính trị đã xảy ra, và nó bắt nguồn từ bản chất của nền chính trị Nga. Dưới thời Putin, về bản chất, nhà nước Nga đã trở thành một tổ chức tội phạm có tổ chức. Logic nội bộ, quy trình, cấu trúc khuyến khích và hành vi của nó giống với một gia đình mafia. Và khoảnh khắc bất ổn nhất đối với một tổ chức tội phạm là khi ông trùm mafia trông đã yếu đuối.
Bài viết của Brian Whitmore
dịch từ New Atlanticist